"...Tôi rất khâm phục và nghĩ đến việc cha tôi ngày xưa đã từng mày mò chế tạo máy bay cũng bằng đôi tay khéo léo và tinh thần bền bỉ như thế. Tôi tin
Sinh viên Học viện Hàng không gặp gỡ ông Bernard Hồ Đắc ngày 24-10-2024
Họ đã sai...
Ông Bernard có chiếc mũi cao rất Tây, đôi mắt tinh anh, phong thái hiền hậu, phảng phất nét đẹp Á Đông. Mới đầu tháng 10, khi gặp nhau tại một quán cà phê ở Paris sau buổi ra mắt sách của tôi về Đông Dương xưa, ông báo sắp sang Việt Nam và mong muốn tìm hiểu nhiều chi tiết liên quan đến dòng tộc và quê nhà.
Ông cho tôi xem những bức ảnh về người cha đã qua đời 40 năm trước. Trong ảnh là một thanh niên Việt mảnh khảnh, mở miệng cười đầy hưng phấn, cầm trên tay một chiếc cánh quạt máy bay to lớn...
Năm đó - 1933 - ở Sài Gòn, có một chàng trai khởi sự thực hiện giấc mơ được bay trên bầu trời nước mình bằng chính chiếc máy bay do mình chế tạo. Thời ấy hay thời này thì đây vẫn là một mộng tưởng rất bay bổng và khó khả thi.
Thật vậy, bấy giờ Việt Nam là xứ thuộc địa, người Pháp chỉ mới đem vào một số phi đội không quân, ngay ở Âu - Mỹ, việc lái và "chơi máy bay" nghiệp dư vẫn còn phôi thai.
Mặt khác, chế tạo máy bay cần có cơ xưởng chính xác và nhân lực thích hợp. Vậy mà chàng trai Hồ Đắc Cung, xuất thân từ một gia đình nhà nông ở Cai Lậy, Tiền Giang, đi học kỹ sư điện tại Pháp, về Sài Gòn làm việc, vẫn quyết tâm thực hiện điều này.
Tuy nhiên khi làm xong khung sườn máy bay, ông Cung không kiếm được động cơ tại Đông Dương, chỉ có cách đặt hàng động cơ từ Pháp song ông lại không đủ tiền. Cái khó ló cái khôn, ông Cung mạnh dạn nhờ báo chí quyên góp từ những người có cùng đam mê.
Rất tiếc, ngày ấy chưa có quan niệm và cách thức gọi vốn cộng đồng hỗ trợ người khởi nghiệp và sáng chế như hiện tại. Báo chí đương thời đưa tin: ông Cung chỉ quyên được vỏn vẹn 17 đồng Đông Dương.
Cùng tắc biến, ông táo bạo viết thư vận động trực tiếp
Báo Công Luận cho biết ông Hồ Đắc Cung cũng là người Việt Nam đầu tiên thử nghiệm nhảy dù từ máy bay ở độ cao 600m (báo Công Luận, Sài Gòn, 28-9-1936)
Khi sang thăm đền Thủ Thiêm, ông ngạc nhiên thấy nơi đây cũng có bàn thờ Đức Thánh Trần. Hai anh em ông xin phép được thắp nhang và kính cẩn vái lạy các vị tiền nhân anh hùng. Cả hai trong lúc đi thăm Bảo tàng Mỹ thuật và Bảo tàng thành phố - dinh Gia Long xưa đều hỏi tôi nhiều chi tiết lịch sử cụ thể mà họ đã tìm hiểu từ lâu.
Ông Bernard nói từ nhỏ ông đã nghe và tìm hiểu nhiều về trận
Link nội dung: https://tbngaynay.com/ngon-lua-truyen-nhan-cay-co-coi-nguoi-co-hoai-bao-a187136.html