Không đao to búa lớn. Giọng trần thuật tỉnh rụi, đôi khi lạnh tanh. Như cái điệu bộ cuộc đời vèo vèo phát một. Nhưng đọc xong coi bộ lại buồn quá chừng.
Ông già khùng với hành trang sặc sỡ lạc lõng và vô định trong Bên cõi chẳng biết giờ đã về tới nhà chưa? Nhưng không còn ai cười cợt cái trạng thái hư vô của ông nữa. Trong cái vòng quay mải miết của công cuộc mưu sinh xì xèo bán - mua ấy, hóa ra ông minh triết nhất.
Sự nhỏ bé và cô đơn của con người trong cái thăm thẳm và không cùng của hiện thực nghiệt ngã đời sống - rốt cuộc cái nào hơn cái nào? Ông cũng như bao phận đời nổi trôi, mắc kẹt trong văn
Link nội dung: https://tbngaynay.com/truyen-ngan-cua-nguyen-ngoc-tu-ben-coi-a187106.html